Nhan Bích Thanh hừ khẽ một tiếng, không chút hoang mang nhảy bật lên vài mét cao, lách khỏi trường long công kích về phía Cung Bảo Đinh.
Nhưng còn chưa kịp tiếp cận thì đã vội vàng lùi lại, bởi vì quanh người Cung Bảo Đinh xuất hiện một vòng tường lửa.
Tùy tiện tiếp cận, cho dù là Nhan Bích Thanh cũng sẽ bị thương.
Năng lực thân thể của Cung Bảo Đinh không mạnh, vì thế anh dùng phương thức này để bảo vệ chính mình, sau đó tập trung tấn công.
Vô số ngọn lửa bay lên trời, vặn vẹo thành ngọn lửa nóng hừng hực, vặn vẹo xông về phía Nhan Bích Thanh.
Năng lực của hắn rất đơn giản, chính là điều khiển lửa, nhưng năng lực càng đơn giản thì lại càng mạnh.
Cung Bảo Đinh dốc hết toàn lực điều khiển lửa, so với nhiều người siêu năng cảnh giới Đồng Hóa khác thì khiếp người hơn nhiều.
Trước đây L tiên sinh lựa chọn giải quyết Cung Bảo Đinh trước cũng chính là năng lực của anh.
Đối phó với kẻ mạnh thì năng lực của Cung Bảo Đinh có lẽ không quá xuất sắc, nhưng với đám tiểu quái thì đúng là rất thuận lợi.
Có Cung Bảo Đinh ở, đám quái vật không yếu nhưng cũng không mạnh sẽ bị một mình anh ta quét sạch mà không tốn bao nhiêu thời gian!
So với Ôn Văn sử dụng dịch ăn mòn thì Cung Bảo Đinh khó đối phó hơn nhiều.
Dù sao hắn cũng đang ở đỉnh cao của cảnh giới Nắm Giữ, trải qua nhiều năm như vậy, chỉ xét về kinh nghiệm chiến đấu thôi đã không phải thứ mà Ôn Văn có thể so sánh.
Ôn Văn bay trở lại, giống như một con bọ chét mà nhảy tới nhảy lui bên cạnh Nhan Bích Thanh, hai tay vươn ra chụp tới.
Ôn Văn kích hoạt năng lực vốn có của hung linh, mê cung ảo giác, cũng chính là quỷ đả tường!
Trong mắt Nhan Bích Thanh, quỹ tích ngọn lửa vốn rõ ràng đột nhiên trở nên mơ hồ, hắn rất khó đoán được ngọn lửa sẽ theo hướng nào công kích mình.
Chỉ một thoáng chốc hắn đã bị không ít ngọn lửa đốt trúng.
Thế nhưng rất nhanh, ánh sáng xanh trên người hắn lóe sáng, hắn tìm ra cách để giữ được mức độ tỉnh táo lớn nhất trong mê cung ảo giác, tuy khá là tốn sức nhưng đã hoàn toàn thích ứng.
Thấy một màn này, Ôn Văn mỉm cười búng tay một cái, công kích tinh thần đã sẵn sàng.
Cung Bảo Đinh đã đợi sẵn liền phóng ra một quả cầu lửa lớn như một cái thớt. Sau đó Ôn Văn trừng mắt, phóng ra công kích tinh thần, Nhan Bích Thanh trực tiếp sững sờ tại chỗ.
Chờ đến khi hắn tỉnh táo lại thì quả cầu lửa đã ở ngay trước mặt hắn, trốn không thoát được!
Thấy ngọn lửa nổ tung, Cung Bảo Đinh bật ngón cái với Ôn Văn.
Cung Bảo Đinh biết rõ Nhan Bích Thanh khó chơi cỡ nào, nhưng khi hai người bắt tay với nhau cư nhiên có thể dễ dàng giành được ưu thế như vậy.
Hai người siêu năng cảnh giới Nắm Giữ chiến đấu một người siêu năng cảnh giới Đồng Hóa, lại còn chiếm ưu thế, này quả thực là kỳ tích.
Tuy Cung Bảo Đinh cũng không biết năng lực của Ôn Văn là gì nhưng hiển nhiên, Nhan Bích Thanh vì Ôn Văn nên mới nhiều lần trúng công kích của anh.
Khó trách vị kia lại bảo anh và nhân viên thu nhận này cùng bắt Nhan Bích Thanh.
Sau khi ngọn lửa tản đi, Nhan Bích Thanh biến thành người lửa, nháy mắt vừa nãy hắn đã điều chỉnh toàn bộ thuộc tính vào tính chịu nhiệt của da.
Nếu không phòng ngự đầy đủ thì da của nhân loại bình thường có cường hóa cỡ nào cũng sẽ bị ngọn lửa tổn thương.
Nhan Bích Thanh không gấp dập lửa trên người mà nhìn chằm chằm Ôn Văn.
Người siêu năng giống như quỷ hồn này giống như tên siêu năng tốc độ kia, có năng lực quấy rối hắn.
Nếu không giải quyết Ôn Văn trước thì Nhan Bích Thanh căn bản không thể thắng được trận chiến này!
Sau khi nghĩ kỹ, hắn mặc kệ ngọn lửa trên người, trực tiếp đánh móc sau gáy.
Chỉ cường hóa thân thể đơn thuần không thể tổn thương được quỷ hồn, nhưng hiện giờ trên người Nhan Bích Thanh lại đang mang theo ngọn lửa của Cung Bảo Đinh!
Ôn Văn còn chưa kịp phản ứng thì Nhan Bích Thanh đã nhào tới bên cạnh, trực tiếp ôm chầm lấy Ôn Văn!
Cái giá khi có được lực công kích mạnh mẽ hơn oan hồn bình thường chính là hung linh sẽ dễ bị sự tồn tại khác công kích bị thương.
Hơn nữa không sử dụng thể chất vampire, Ôn Văn căn bản không thể theo kịp động tác của Nhan Bích Thanh!
Nhan Bích Thanh ôm lấy Ôn Văn, chuyển hết ngọn lửa trên người mình sang người Ôn Văn, sau đó hất văng cơ thể Ôn Văn ra ngoài.
Sau khi Ôn Văn rơi xuống đất thì hơi thở trên người ngày càng yếu, sau đó biến mất hoàn toàn.
Nhan Bích Thanh gật đầu, tên này giống như hung linh, khi chết dáng vẻ cũng giống như quỷ hồn.
Cung Bảo Đinh suýt chút nữa đã ngoác mồm kinh ngạc, khi nãy anh còn thầm khen người này là một đồng đội tốt, sao chỉ chớp mắt một cái đồng đội tốt đã bị knock out rồi?
Bây giờ Cung Bảo Đinh chỉ có thể đơn độc đối mặt với Nhan Bích Thanh.
Hiện giờ trên người Nhan Bích Thanh không còn quần áo, làn da đã bị cháy đen nhưng hắn vẫn có thể hành động như thường, không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Số liệu hóa cơ thể có thể khống chế một cách hoàn mỹ, dưới sự điều khiển của hắn, da bỏng đã không có cách nào ảnh hưởng tới năng lực chiến đấu!
Thương tích trên người hắn bây giờ đủ để khiến người bình thường tử vong nhưng hắn có thể dùng năng lực của mình để duy trì sự cân bằng một cách vi diệu.
"Chỉ còn lại một mình mày, nếu muốn giải quyết mày thì tao phải trả một cái giá rất lớn, nhưng tóm lại là tao có thể giải quyết mày, mày sẽ chết, nếu mày nguyện ý tự rời đi thì tao sẽ không ra tay."
Nhan Bích Thanh khuyên Cung Bảo Đinh, hiện giờ hắn cũng đã có ý rời khỏi thành phố Phù Dung Hà, còn tiếp tục ở lại nơi này thì hắn chắc chắn sẽ chết.
Cung Bảo Đinh im lặng không nói, Nhan Bích Thanh nói không sai, năng lực của anh tuy phiền thì phiền nhưng chưa đủ để đánh bại Nhan Bích Thanh.
Nhưng anh không chọn lùi bước, đây là nhiệm vụ đầu tiên của anh trong trạm thu nhận, không thể để nó thất bại như vậy.
Nhân viên thu nhận kia đã chết, nếu như anh lông tóc vô thương từ bỏ nhiệm vụ thì không biết sẽ bị nghiêm phạt thế nào.
Lúc không có ai chú ý, một con chuột to béo đang trốn trong góc tối dùng đôi mắt như hạt đậu xanh của mình quan sát tình huống chiến đấu.
Mà bản thể thì đang ở trong trạm thu nhận, thông qua con chuột để quan sát cuộc chiến.
Chú chuột này là con rối mà Ôn Văn bảo Từ Hải chế tạo, tổng cộng chế ra được hai con, một con đã bị Ôn Văn phái tới tòa Coway Building tỏa ra hơi thở người siêu năng cấp tai biến, dẫn dụ nhóm Hiệp Hội Thợ Săn tới đó.
Một con khác thì ở đây, quan sát tình hình chiến đấu.
Sau khi lần trước phải hi sinh con rối cô dâu mỹ nữ, Ôn Văn liền ý thức được tầm quan trọng khi có một vài con rối, vì thế đã gấp rút bảo Từ Hải chế tạo con rối chuột.
Nhưng bởi vì thời gian cấp bách nên chỉ chế tạo được hai con mà thôi.
Nếu như Cung Bảo Đinh không thể đối phó Nhan Bích Thanh thì Ôn Văn sẽ để con chuột này tiếp cận, sau đó trực tiếp phát động công kích kiểu ôm bom tự sát, như vậy nhất định có thể giết chết hắn.
Nếu bên ngoài ngăn chặn Cao Phỏng thất bại thì Ôn Văn cũng sẽ lập tức giết chết Nhan Bích Thanh.
Chỉ cần khống chế tốt sức mạnh, ngoại trừ Nhan Bích Thanh thì sẽ không giết thêm ai nữa.
Nhưng Ôn Văn vẫn muốn bắt Nhan Bích Thanh, vì thế tạm thời không dùng chiêu này, đợi đến khi tình huống thật sự ác liệt mới dùng chiêu này thì vẫn còn kịp.
Năng lực của Cung Bảo Đinh tạo ra thanh thế quá lớn, ánh lửa ngất trời kia không thể nào che giấu được.
Đinh Minh Quang ở bên ngoài quan sát nhìn thấy ánh lửa mà run run.
Bảo tui cẩn thận, sao chú lại trực tiếp đánh nhau với tên kia Nhan Bích Thanh kia rồi?
Ông chú này vẫn luôn thận trọng, không có khả năng lỗ mãng như vậy.
Chẳng lẽ vô tình đụng mặt nên chiến luôn?
Đinh Minh Quang suy nghĩ một chút, vẫn nên phong tỏa tín hiệu khu này thì hơn.
Nếu chú Cung đã ra tay thì chắt hẳn đã có niềm tin sẽ bắt được Nhan Bích Thanh, vì thế mới không muốn bỏ qua cơ hội này.
Sau khi hoàn thành phong tỏa tín hiệu xong, Đinh Minh Quang liền chạy sâu vào trong khu vui chơi, cậu sớm đã cài ám chiêu trên người Nhan Bích Thanh, nói không chừng có thể giúp Nhan Bích Thanh một tay.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo